Thursday, July 19, 2018

Cái học ngày nay… Phạm Sanh PBC72



Mùa hè năm nay không còn khói lửa như 72, nhưng chuyện thi cử thì vẫn còn mùi bom đạn. Trước 75, sợ rớt tú tài anh đi trung sỹ... Sau 75, đậu tú tài điểm phải thật cao để vào trường công an quân đội, đặng ra trường còn ăn trên ngồi trước. Thế thời, thời thế, nhiều chuyện trớ trêu.
Nhớ thời xa xưa, hễ chút là thi, mẫu giáo tiểu học, trung học đệ nhất cấp đệ nhị cấp, tú tài 1 tú tài 2…, cứ tốt nghiệp chuyển cấp là thi tuốt, thi túi bụi. Nghe kể, mấy “sư phụ” đi trước, còn phải ra tận Nha Trang thi, vào tận Sài Gòn học (nếu nhà có tiền). Sau, giảm dần, thời 72 đã bỏ thi đệ nhất cấp cuối năm đệ tứ, 74 bỏ thi tú tài 1 và tú tài 2 bắt đầu thi trắc nghiệm. Sau 75, cũng chỉ một kỳ thi “tú tài”, ngoài Bắc chỉ học 10 năm, làm gì có tú 1 tú 2. Nhưng vào cao đẳng đại học thì ác liệt hơn, không còn các trường chỉ cần ghi danh để học như Khoa học, Văn khoa, Luật khoa… thuở nào. Xuất hiện khái niệm cộng điểm uu tiên cho một số thành phần “phe mình”, loại bớt không thương tiếc thành phần “phe ngụy”. Tuy vậy, các trường trung học trong Nam vẫn còn nhiều em học sinh giỏi, tuy phải chịu đựng khổ sở đủ điều.
Mấy năm sau này, trường đại học mọc lên như nấm, Phan Thiết cũng có trường đại học Phú Hài do một tay chủ nhà hàng ở Sài Gòn ra xin đất làm khách sạn resort và chơi luôn mở trường đại học cho nở mặt nở mày đám lờ đờ rừng về. Trường nhiều, thày cô dạy trên trời dưới đất, sinh viên ra trường đông, thất nghiệp là cái chắc. Sân trường đại học vắng như chùa bà Đanh, không còn mấy em để mà trả lại. Chỉ một số trường có tiếng từ lâu như y khoa, bách khoa thì còn trụ. Hay các trường tốt nghiệp ra luôn có ghế không sợ đói như công an quân đội thì còn hấp dẩn đám con ông cháu cha. Bộ giáo dục bày ra trò thi 2 trong 1, lấy điểm thi tốt nghiệp phổ thông để xét tuyển vào đại học, thế là bắt đầu rối. Điểm thi ngoài Bắc cao vút trời, 3 môn 27 điểm (mỗi môn 9 điểm), vẫn chưa chắc vào được các trường “hot”. Vẫn chưa hiểu được tại sao các em học sinh phía Bắc đột xuất giỏi quá…
Năm này, cắc cớ đề thi khó. Khó đến nỗi mấy ông giáo sư tiến sỹ toán ngoài bắc giải đề thi vẫn không kịp giờ. Ấy vậy mà, kết quả vẫn có nhiều đứa điểm 10, lại toàn mấy đứa học ngu của mấy tỉnh trên núi bé xíu xa lơ xa lắc như Hà Giang, Sơn La, Lạng Sơn, Hòa Bình, Tuyên Quang…, qua mặt đàn anh Hà Nội, TpHCM hay vượt cả các xứ hiếu học nổi tiếng như Nam Định, Nghệ An, Khánh Hòa (không có Bình Thuận đâu mà tìm, lãnh đạo CA tỉnh ta sắp về hưu mà tự mình thấy còn “ngu ngu”, cùng cả đám lờ đờ, xin qua Đức học kinh nghiệm lấp biển Phan Thiết đặng có điều kiện dâng đất cho nhóm tiểu gia mua bán vật liệu xây dựng Trường Phúc Hải nào đó ở tận hốc cà tó đất Sài Gòn…). Gian mà không khôn chút nào, làm gì mà trong số 11 đứa cao điểm nhất nước thì Hà Giang đã có đến 3, làm gì mà số học sinh có điểm toán trên 9 của Sơn La lại gấp 3 Hà Nội gấp 7 Sài Gòn. Ăn vụng quên chùi mép, hài kịch lộ ra từ từ…
Trò thi trắc nghiệm chấm bằng máy, giao cho địa phương tổ chức thi, có kiểm soát thanh tra của bộ giáo dục, của CA, của thày cô các trường đại học…, mỗi năm tốn vài trăm triệu đô la, năm nào cũng báo cáo thành công vượt sức tưởng tượng, nay lòi chành toàn bịp bợm dối trá. Quy trình thủ tục, software nào hay đến đâu chính xác cách mấy cũng từ con người và đều do con người quyết định. Vụ gian lận điểm thi Hà Giang, tên Vũ Trọng Lương nhưng bất lương vô đạo là chính, sửa 300 bài thi chỉ mất 2 tiếng đồng hồ, cứ 6 giây một bài,  bằng cách đánh vào lỗ hổng các công nghệ thi cử 4.0 soạn ra bởi các cái đầu gian tham ngu dốt 0.4… Tất nhiên không thể nào chỉ một mình tay bất lương này làm được chuyện động trời, cũng không vì động cơ say mê công nghệ hay chạy theo đồng tiền. Con gái bí thư tỉnh ùy Hà Giang cũng bị nằm trong danh sách nâng điểm, dù thằng bố bí tuyên bố dỏng dạc với bàn dân thiên hạ, không biết không hề chỉ đạo và thật buồn khi nghe chuyện này, lếu láo hết cở. Phải điểm cao vút mới được vào trường an ninh trường tốp 1, mới đi học nước ngoài bằng tiền dân è cổ nộp thuế, mới tiếp tục ngồi vào cái chỗ bố mẹ ông  nội ông cố đã ngồi. Hồng phúc đại hồng phúc, đại họa đại đại họa.
Thế hệ lờ đờ sau 75, rừng núi dang tay, dốt một chút nhưng cũng còn kể công. Thế hệ tiếp theo, chưa hề đổ mồ hôi xương máu, nhờ lý lịch 3 đời, ngu nhưng vẫn còn có học. Thế hệ sắp chuyển giao, vừa ngu vừa gian, đếch thèm học, chờ bố mẹ tìm đường cứu… con, sửa điểm thi 1 thành chín mười hoặc đi du học kiếm tấm bằng ngoại quốc cho oai. Khốn nạn cho cái xã hội này, đâu cũng thấy gian dối. Sau 75 thì chơi cái trò không thi mà vẫn vào học Bách khoa Y khoa, nay có đứa làm đến P. Thủ tướng. Giờ thì hiện đại hơn, thi cứ thi, nhưng điểm thì biết trước, có đứa vào máy tính sửa giùm, để còn học trường an ninh, vừa hù dân vừa kiếm vài nghìn tỷ như đám tướng tá CA bị hốt vừa rồi. Không biết chuyện sửa điểm tràn lan cả nước như thế này có giống PA cài Vũ nhôm, bắt TX Thanh… hay không. Đất nước nghìn năm văn hiến thu nhỏ trong mấy cái chùa to đùng, mấy em chân dài lắm mối, mấy anh cán bộ lắm thẻ xanh, mấy đứa bé ốm nhom dạo bán vé số mân mê từng đồng lẻ, mấy lờ đờ môi mỏng. Hết biết.
Cái học ngày nay đã hỏng rồi, mười người đi học chín người thôi… Hỏng thật hay giả hỏng đây, có Trời mới biết. Như mấy ông lờ đờ xứ BT mình, giả ngu đi một chuyến qua Đức học công nghệ hạ tầng lấn biển cướp đất 4.0, ăn chơi hay lượm cục tiền gì đó cuối đời cho sướng. Tin giờ chót, lộ tẩy quê độ, hủy chuyến đi… đứt ruột này rồi.
Nhưng họp mặt uống cà phê của nhóm 72 Sài Gòn do MQ trả tiền thứ bảy cuối tuần này thì vẫn đi đông đủ.
Phạm Sanh, 72PBC

No comments:

Post a Comment