Wednesday, March 2, 2016

XÍCH LÔ HUẾ - NỖI BUỒN NĂM THÁNG

Sáng nay có người bạn gởi những hình ảnh về xích lô Huế và nói với tôi " Anh Hoàng có nhớ Huế không ? Xích lô Huế vẫn còn là nỗi trăn trở của lòng ngưòi xa xứ , cũng như xích lô Huế vẫn có nét đẹp riêng của nó mà những " xích lô" ở nơi khác it khi có được 
 
Xích lô Huế đã làm tăng thêm vẻ đẹp cho Huế , cũng như tự nó mang nỗi buồn u uất của trăm năm cố đô Huế , bao giò cũng có cái nét cổ kính riêng biệt ....
 
Tôi về Sài Gòn hầu như không còn thấy những chiếc xích lô đạp chạy trên các con đuờng rợp ánh nắng ban mai hay chiều về dọc theo bờ sông Bạch Đằng , hay đêm đâm như ngày xưa bên cạnh những Snack Bar hay vũ trường có những chiếc xích lô đạp đợi khách quen hay khách đi hàng đêm theo giờ giấc đã "hợp đồng"
 
alt
NGày xưa đó tôi cũng có một số bạn bà khi được trở về nhà ( Qua bao năm tháng học tập cải tạo) Về Sài Gòn họ phải chấp nhận làm người đạp xích lô để kiếm sống qua ngày như Hưng ( đại úy KQ. về sống ở Đa Kao - Tân Định - Nay không còn nữa ) Đã sống nghề đạp xích lô cho đến khi mang bệnh mà qua đời .
Long ( Tr/Úy BĐQ ) Nhẫn ( Đ. Úy TQLC ) v.v.... Cuối tuần, chúng tôi vẫn có cơ hội gặp nhau để " nhậu" để quên đi cuộc đời đang thay đổi số phận. Bây giờ hầu hết đã sang Hoa Kỳ. Chắc chắn họ không bao giờ quên " chiếc xích lô " đạp đã nuôi nấng đời họ trong một khoảng khắc tuy là ngắn ngủi nhung đầy kỷ niệm đó .
 
Chuyện vui :
Đôi vợ chồng mới cưới đi tuần trăng mật quên mất lời dặn dò của bố mẹ.
Trước khi đi, bố mẹ cô gái dặn dò: nếu "lúc đó" mà làm từ từ thì đứa bé sau này sẽ làm kỹ sư,
nhanh hơn thì làm bác sĩ, còn nếu thật mạnh thì nó sẽ đạp xích lô. Cả hai vợ chồng đều muốn
đứa bé làm kĩ sư nên trước khi lên giường, người chồng còn nhắc nhở:
- Em ơi kĩ sư nhé!
Nhưng được mười phút, cô vợ rên rỉ:
- Thôi kệ, cho nó làm bác sĩ đi anh!
Rồi chỉ sau đó năm phút, anh chồng la lên:
- Để anh cho nó đạp xích lô luôn.
 
Xích lô Huế có sắc thái riêng.
Màu sắc trang trí xe không loè loẹt.
Xe có độ cao đủ tầm để du khách có thể ngắm dòng sông Hương, đủ vừa cho đôi uyên ương không cảm thấy chống chếnh nhưng cũng lại không quá chật cho ai đó cảm thấy ngại ngùng mỗi lúc ngồi chung...
Xe chạy êm êm chậm lướt đi trên những con đường rợp bóng lá me bay.
Đi đến đâu thành quách, phố xá, dòng sông và cả những khu vườn yên tĩnh hiện dần ra đến đấy khiến cho lòng người như chẳng thể muốn rời xa.
Chính vì thế mà đi xích lô trên đường phố Huế, dù là khách lạ hay quen, bao giờ cũng có cảm giác như mình vừa đi đâu xa mới được trở về nhà, về với Huế yêu thương và gần gụi.
 
Một dãy xích lô hàng chục chiếc chở du khách qua cầu Trường Tiền ngắm nhìn sông Hương thơ mộng hay trên các trục đường trong thành phố.
Và những du khách mỗi lần đến Huế thường rất thích thú ngắm Kinh thành, lăng tẩm cổ kính, sông Hương núi Ngự, cuộc sống con người cố đô… trên những chiếc xích lô chậm rãi, nhẹ nhàng
 
Chính vì thế mà nhiều du khách đến Huế đã thuê họ chở đi chơi để được nghe họ kể cho biết đủ thứ chuyện buồn vui, mới cũ của xứ này, thậm chí cả những chuyện được liệt vào hàng “thâm cung bí sử” tự thuở nào trong chốn cấm cung xưa.
Ngồi xích lô đi quanh Kinh thành Huế luôn là lựa chọn đầu tiên khi du khách tới thăm Huế.
Nhiều người nổi tiếng trong nước và nước ngoài cũng chọn xích lô là phương tiện để đi thăm thú Huế.
Xích lô Huế bây giờ có nhiều, nghe nói gần 5.000 chiếc và người ta cũng đã lập nên cả những nghiệp đoàn xích lô hẳn hoi để làm ăn sinh sống.
Có người nói, dân xích lô Huế nói ít mà trải đời, nhìn vẻ chất phác và lầm lụi vậy chứ chớ coi thường.
Bởi trong số họ, còn có những người trước đây vốn từng là những ông giáo học hoặc giới chức công sở biết nói tiếng Tây thành thạo.
 
Xích lô không những là phương tiện mưu sinh hàng ngày mà còn là nguời bạn tri kỷ gắn bó cả đời với những người đạp xích lô. Chính vì vậy, hàng ngày họ
rất chú trọng việc chăm sóc, dọn dẹp cho xích lô của mình được sạch sẽ
Nhiều người dù đã ở cái tuổi "xưa nay hiếm" nhưng họ vẫn đạp xích lô mưu sinh hàng ngày bất kể ngày nắng mưa.
Những lúc vắng khách, chú xích lô tranh thủ chở
thêm hàng hóa cho người dân để kiếm thêm thu nhập.
Mùa đông, đi xích lô Huế cũng có cái thú riêng.
Trong cơn mưa bụi lây rây, các bác xế lô bao giờ cũng cẩn thận kéo chiếc mui bạt lên, che cho khách khỏi ướt, thế nhưng cũng có người thích được đi mui trần cho những làn mưa mỏng như sương khói ấy phất nhẹ vào mặt, để tìm cái cảm giác tê tái của đất trời lúc chớm đông.
 
Khi đêm khuya mọi cửa hàng đã tắt điện, người dân bắt đầu chìm vào giấc ngủ thì những
người làm nghề xích lô vẫn chầm chậm, miệt mài trên từng con đường để tìm khách trong đêm.
Mưa Huế chưa vui vì đời người còn nhiều vất vả....
Tôi chỉ ước sao niềm vui của người này đừng là nỗi buồn của người kia...

Lê Hoàng

No comments:

Post a Comment