Tuesday, September 26, 2017

Tịnh Tâm và Tịnh Khẩu


Tôi dọn về khu nhà nầy Noel 84 như thế cũng đã 33 năm trôi qua, khu vực yên tỉnh, khí hậu thật tốt và gần trường học, cả trường Tiểu học và trường Trung Học nhờ thế mà 2 thằng nhóc đi học thoải mái, rồi mấy người bà con cũng mượn địa chỉ để ghi danh cho con đi học vi khu trường học rất tốt.
Khi mới về đây đa số là người Mỹ trắng cao niên hưu trí, có vài gia đình người Nhật và họ sống đây từ lâu, ở đầu đường phía bên trái có một bà người Mỹ gốc Đài Loan chắc ở đây từ lúc bé và mỗi ngày bà hay đi bộ ngang nhà và chào hỏi rất niềm nỡ, thỉnh thoảng Bà đứng lại và nói chuyện mưa nắng thời tiết. Lúc Bà mất mới biết Bà là Dược Sĩ nỗi tiếng với nhiều bằng phát minh như Tylenol hay Advil gì đó, bên trái là nhà của Ông Giáo Sư người Nhật dạy ở UCLA và đối diện 1 gia đình Mỹ Trắng và 2 gia đình người Nhật, bây giờ nhìn lại con đường những gia đình quen ngày trước hầu như không còn nữa, có người thì dọn đi có người thì gìa yếu và bệnh chết sau 33 năm tôi trở thành người thâm niên nhất trên con đường này.
Dạo ấy người Á Đông và các nước Trung Đông chưa vào Hoa Kỳ nhiều, không ngờ khu này là sư tổ của kỳ thị, người agent bán nhà còn tuyên bố một câu xanh dờn “anh cứ lái xe 5, 7 block đường nếu thấy 1 nhà của dân da màu tôi sẽ hoàn trả tiền cọc, còn những người bán nhà nếu thấy người da màu vào mua thì họ tìm mọi cách từ chối’ cho đến bây giờ tôi cũng không thấy người da màu ở khu vực này và khu này lúc ấy có vài gia đình Á đông mà thôi.
Tôi ở đây được khoãng chục năm thì đầu đường Ông Giáo Sư già Mỹ Trắng để bản bán nhà và sau đó thấy một gia đình Á đông dọn vào và sau này mới biết là gia đình người Việt Nam và ít giao thiệp bên ngoài mỗi khi đi ngang qua nhà tôi chào và chỉ có người vợ chào lại còn người chồng thì làm thinh. Gia đình này  cũng có 2 đứa con trai cũng cùng tuổi với các con của tôi và các cháu cũng rất ngoan và hiền, sau khi học xong Trung Học thì cậu con trai đầu của gia đình này vào Thủy Quân Lục Chiến Hoa Kỳ. Một hôm có một Trung Sĩ Hậu Duệ VNCH trong Quân Lực Hoa Kỳ ở Chiến Trường Iraq, chào quốc kỳ VNCH trong doanh trại và gửi lá Quốc Kỳ về treo tại Tượng Đài Chiến Sĩ Việt Mỹ và tôi có đến nhà ngỏ ý mời cháu với vinh dự kéo Quốc Kỳ VNCH tại Tượng Đài Chiến Sĩ Việt Mỹ trong buổi lễ Thượng Kỳ từ đó mới biết gia đình cháu là bà con với bạn thân tôi cùng đơn vị ở Quận Cam cũng không ai xa lạ gia đình Chú của Th/Tướng Lương Xuân Việt và người chủ gia đình này cùng khóa 25 Võ Bị với bạn thân tôi và anh luôn mặc áo nâu song và tu theo tịnh khẩu.
Mỗi ngày nhìn gia đình của hàng xóm như nhắc nhở trong đời sống lắng nghe và càng ít phát biểu càng tốt nếu không phát biểu lại càng tốt hơn.

No comments:

Post a Comment