Ngày nay khi sự giao tiếp lan rộng đến
nhiều quốc gia trên thế giới trong nhiều lãnh vực khác nhau thì nhu cầu
chuyển ngữ bắt đầu lan rộng trong môi trường tiếng Anh như ở Mỹ, Úc,
Canada và Anh Quốc khi người Việt có mặt khá
đông đảo tại các quốc gia nầy.
Việc chuyển ngữ từ tài liệu viết bằng
chữ Việt sang chữ Anh khá phổ thông và cần thiết khi người ta thiết lập
các hồ sơ liên quan tới người Việt tại các quốc gia nói tiếng Anh như
vừa nêu. Về phương diện ngôn ngữ học thì cái
giá trị hay phẫm chất của một bản dịch dựa vào phẫm chất của cả hai
ngôn ngữ gốc (Việt) và ngôn ngữ dịch (Anh) mà người dịch cần phải am
tường cả hai ngôn ngữ.
Sau nhiều năm nghiên cứu về ngôn ngữ
học và kinh nghiệm trong ngành phiên dịch Việt – Anh, tôi xin nêu ra đây
nhận xét về tình trạng viết chữ Việt trong môi trường tiếng Anh; nghĩa
là tài liệu Việt ngữ dùng trong môi trường
tiếng Anh như sau:
Một cách tổng quát trong tài liệu Việt
ngữ, ý tứ trình bày không có thứ tự rõ ràng, với nhiều đoạn hay nhiều
câu không có liên quan tới chủ đề nên không cần phải viết. Thí dụ khi
nói về sự quan hệ giữa hai người thì không cần
phải mô tả về thời tiết nắng mưa! Khi trả lời một câu hỏi, người Việt
mình thường có thói quen không trả lời trực tiếp mà hay đi lòng vòng
theo kiểu nhập đề luân khởi! Đây là một điều tối kỵ trong văn hóa tiếng
Anh.
Về cách viết tên họ của người Việt mình
cũng rất phức tạp, nếu không khéo sẽ gây ra nhiều ngộ nhận đáng tiếc.
Thí dụ trong một bức thư diễn tả về mối quan hệ vợ chồng của một người
bạn, thay vì viết bình thường Nguyễn Thị Kim
Thúy thì lại viết Thúy Kim Thị Nguyễn! Trong chữ Việt đâu có khi nào
người ta viết ngược ngạo như vậy, nhưng người viết có lẽ vì nghe đồn lỏm
bỏm đâu đó nghĩ rằng trong thế giới tiếng Anh người ta hay viết ngược
ngạo như vậy nên khi viết một văn bản chữ Việt
họ cũng bắt chước viết ngược như vậy! Thực ra dù viết để dùng trong môi
trường tiếng Anh khi viết tên người Việt một cách trọn vẹn, có lẽ an
toàn nhất là ta viết theo thứ tự bình thường “Nguyễn Thị Kim Thúy”. Kể
cả khi dịch sang tiếng Anh cũng nên viết theo
thứ tự như vậy mặc dù không bỏ dấu – Nguyen Thi Kim Thuy, không cần
phải lo cho người đọc không biết chữ nào là tên, chữ nào là họ; bởi vì
họ có cách tham khảo để biết khi họ muốn biết chắc tên họ của một người
Việt. Thật ra trong tiếng Anh khi người ta viết
tên của một người thì viết tên trước (first name) rồi mới tới họ
(surname), còn mấy chữ lót thì viết tắt một chữ thôi, thí dụ Thuy Nguyen
T. K.
Trong mấy năm gần đây, hay nói đúng hơn
là từ sau năm 1975 khi chế độ cộng sản khống chế toàn cõi đất nước Việt
Nam, cách viết chữ Việt dần dần thay đổi kèm theo một số từ ngữ nghe
rất chỏi tai đặc biệt là đối với người dân
miền Nam; ví dụ như người ta thay chữ ph bằng f như trong chữ “phải”
thì người ta viết là “fải”. Chữ y thì thay bằng chữ i và ngược lại như
trong chữ bác sĩ thì người ta viết bác sỹ. Thanh Thúy nếu thay chữ y
bằng chữ i thì nó thành ra Thanh Thúi ! Chưa hết
một số danh từ riêng như Nhà thương Tử Vũ thì người ta đổi thành “xưởng
đẻ”, máy bay trực thăng thì họi gọi là máy bay lên thẳng, thủy quân lục
chiến thì gọi là lính thủy đánh bộ v.v.
Thôi thì khi người ta nắm quyền lực
trong tay rồi thì mặc sức thay đổi dù nghe rất chỏi tai khi chưa quen.
Tệ hại hơn nữa ngay cả cái tên nước của người ta mà họ còn tự ý thay đổi
như Australia thì đổi thành “Ô-Xì-Trây-Lia”.
Đây là một cách làm rất bỉ ổi và dốt nát vì khi đổi như vậy thì không
còn ai biết đó là nước nào! Nếu muốn Việt hóa tên nước của người ta thì
đã có sẵn là Úc hay Úc Đại Lợi đã có từ thời xa xưa rồi, mặc dù cái tên
Australia thì không cần phải thay đổi gì hết
cho dù là khi viết một văn thư bằng chữ Việt đi nữa; bởi vì không ai có
quyền đổi tên của người khác hay của một quốc gia khác cả.
Khi viết một bản văn ta cần nên để ý
một điều là mình đang chuyển gởi ý tưởng của mình cho người đọc hiểu qua
hình thức chữ Viết. Cho nên ta phải luôn luôn cẩn thận trong việc chọn
chữ cho thích hợp; nếu không người đọc sẽ
hiểu sai ý của ta thì không hay lắm! Cũng tương tự như vậy, người dịch
cũng phải cân nhắc chọn chữ thích hợp để chuyên chở đúng cái ý của người
viết trong ngôn ngữ gốc (Việt). Nên lưu ý rằng chữ viết là vật vô tri
mà ta muốn dùng nó để làm nhiệm vụ chuyên
chở hay diễn đạt cái ý của ta. Trong trường hợp nầy người dịch cần phải
có đủ khà năng hiểu ý chứa trong ngôn ngữ gốc (Việt) lại còn phải có đủ
khả năng chuyển tải cái ý gốc đó qua ngôn ngữ dịch. Trong cả hai trường
hợp chọn chữ thích hợp và chính xác là một
điều tối cần thiết đối với người dịch.
Khi viết một văn thư bằng Việt ngữ để
dùng trong môi trường tiếng Anh như khi viết một bức thư lên ông Bộ
Trưởng Di Trú chẳng hạn, người viết nên cố gắng viết cho có thứ tự mạch
lạc, rõ ràng. Phải biết cân nhắc không viết ngoài
vấn đề mà mình muốn nêu lên. Nên nhớ là phải biết rõ ràng mình muốn nêu
ra điều gì rồi chọn từ ngữ cho chính xác mà dùng. Có như vậy người dịch
mới dễ nắm vững cái ý của mình để đạt trong tiếng Anh được.
Người viết một văn bản bằng chữ Việt
thường không rành tiếng Anh nên không cần phải nghĩ tới cách viết theo
kiểu tiếng Anh làm gì (như trong trường hợp viết tên đảo ngược nêu
trên). Nếu mình cảm thấy không tự tin về cách viết
một bản văn mạch lạc bằng chính chữ Việt của mình thì không cần phải tự
ái hay cố chấp mà viết bản văn ấy mà nên nhờ người có khả năng hay nhờ
người dịch viết cho mình càng tốt hơn.
Một tệ trạng thông thường nhất mà tôi
nhận thấy qua các văn bản chữ Việt dùng lãnh vực di trú. Người viết một
bản tường trình về mối quan hệ giữa hai người thường không hiểu là có sự
khác biệt giữa văn hóa Việt và văn hóa Anh
Ngữ cho nên cách trình bày một vấn đề cũng khác nhau. Trong văn hóa Anh
Ngữ thì người ta trình bày trực tiếp khi muốn bày tỏ một ý tưởng nào
đó, chớ không nói lòng vòng như trong văn hóa Việt của mình. Muốn nắm rõ
hơn về cách trình bày một văn bản bằng Việt
ngữ thích hợp trong môi trường Anh Ngữ thì người viết phải luôn luôn
suy nghĩ xem cái ý chính của mình muốn trình bày là gì để từ đó tìm từ
ngữ thích hợp mà dùng. Không nên viết những câu thừa thải, không đi lạc
đề mà phải tập trung vào ý chính mà mình muốn
trình bày.
Trên đây chỉ là một số ít ý kiến cá
nhân, đưa ra trong phạm vi hiểu biết giới hạn của tôi trong lãnh vực
ngôn ngữ, một lãnh vực rất bao la và phức tạp bởi vì nó liên quan diễn
biết tư tưởng con người. Ngoài ra, ngôn ngữ còn
là một phần của văn hóa, vốn dĩ vô cùng phúc tạp và rất khó định nghĩa
một cách chính xác. Tuy nhiên, một cách đơn giản, tôi có thể nói rằng
văn hóa là giá trị tinh thần do con người tạo ra và áp dụng qua hành
động thực tiễn qua thái độ, ngôn ngữ, và biểu
hiện cảm xúc theo từng giai đoạn thời gian và hoàn cảnh thực tế chung
quanh.
Sau cùng tôi muốn xin nhất mạnh ở đây
là trong ngôn ngữ không có chuyện đúng hay sai, bởi vì thể hiện của ngôn
ngữ nói hay viết là bắt nguồn từ tư tưởng của con người; vậy thì người
nghe hay người đọc làm sao biết được cái
diễn biến trong tư tưởng của người khác như thế nào mà có thể đánh giá
là đúng hay sai ! Nếu nói sự đánh giá sự thể hiện ngôn ngữ của một người
căn cứ vào kiến thức hay sự hiểu biết cá nhân của mình thì lại là một
điều hoàn toàn thiếu khách quan, và không
có gì chắc chắn cả, bởi vì kiến thức hay sự hiểu biết cá nhân của một
người là cái gì? Và lấy gì bảo đảm nó hoàn hảo?
Tôi xin nêu ra các câu hỏi nầy nhằm mục
đích khuyến khích mọi người suy gẫm và thận trọng khi phê phán đúng hay
sai trong sự thể hiện ngôn ngữ của người khác vậy. Ước mong chúng ta có
một diễn đàn hay những cuộc hội thảo về
“Việt ngữ trong môi trường tiếng Anh” để chúng ta có cơ hội bàn thảo
rộng rải thêm.
Ts. Lê Thiện Phúc chuyển
No comments:
Post a Comment