Hoa vông vang!
Có phải em
Mùa xuân Phan Thiết
Sắc đỏ màu môi
Phương phi hồng thắm
Chùm hoa cười, mỹ nữ thiên kim
Đong đưa giọt nắng
Ôm kết một vòng tay
Lầu nước trên cao, khải hoàn ngày hội
Hoa vông vang kết tụ quần tiên
Nắng thắp nến rực hồng chóp tháp
Lá hiếm hoi rực rỡ màu xanh
Tàng cây ôi toàn sắc hoa đỏ
Đến hẹn lại về, em dệt gấm mùa xuân
Tiếng chim thành giọt nắng
Cành khẳng khiu kết lại nét bâng khuâng
Em,loài hoa quý tộc
Nhưng lộng lẫy dáng hoa rừng
Mang về đây một thoáng mơ rặng núi
Dòng Cà Ty lấp lánh dưới chân em
Thân xù xì đứng quanh hình cổ thụ
Mỗi độ xuân về em sống lại tuổi tròn trăng
Con đường Thương Chánh dài hun hút
Chiếc cầu năm cũ vắt qua sông
Trong những tàng cây nắng hanh ríu rít
Vàng chen sắc độ giữa màu hoa
Thị xã hiền hòa
Âm thanh thưa thớt
Em, đích thị mùa xuân
Đang về đậu trên Phan Thiết
Đang xôn xao trong tim anh da diết
Khuấy động tâm can cả một thời xưa
Trần Phụng Tường
No comments:
Post a Comment