Friday, January 27, 2017

Chuyện kể Đêm Giao-Thừa

- " ... Bé Ni thấy tội-nghiệp tụi nó lắm" 
- "Con sẽ vừa đi vừa ăn ..." 

BỐ-THÍ BA-LA-MẬT
VINH-DANH THIÊN-CHÚA TRÊN TRỜI ,
BÌNH-AN DƯỚi THẾ CHO NGƯỜI THIỆN-TÂM

Bố-Thí (= Cho-Tặng) là 1 Đức-Hạnh vô-cùng quan-trọng trong Phật-Giáo, thường nói Hạnh-Bố-Thí , Bố-Thí Ba-La-Mật đứng đầu trong Lục-Độ (= 6 phương-pháp thực-hành giúp đưa ta, độ ta tới được bến-bờ giải-thoát, xa-lìa đau-khổ) . Ba-La-Mật : là tuyệt-đối .
     Cho-Tặng có nhiều hình-thức, đơn-giản nhất là hiện-vật, tiền-bạc, quần-áo, thực-phẩm ... gọi chung là Tài-Thí. "Cao-cấp" nhất là Pháp-Thí: truyền-bá, cổ-xúy, nói về Chánh-Pháp giải-thoát  
     Chỉ xin bàn chút-xíu về cái "thấp nhất" thôi, là Tài-Thí, Cho-Tặng người khác những gì mình có trong tay là điều rất dễ nhưng cũng rất khó. Dễ hay Khó là do lòng Hảo-Tâm và Từ-Bi của mỗi một con người. 
     Có rất nhiều Trường-học, Trung-tâm huấn-luyện, Lò đào-tạo ... dạy cho ta đủ các thứ kiến-thức ngành-nghề mọi trình-độ, nhưng không có "Trường dạy Hảo-Tâm". Học 3 tháng lái được xe Máy-Cày dưới đất, 2, 3 năm lái được Máy-Bay trên trời, chỉ cần 4 tháng Quân-trường người chiến-binh biết bung dù, "lái gió", nhảy từ trên trời xuống đất, 7 năm ra bác-sĩ tổng-quát, 5 năm: người nha-sĩ có-thể nhổ, trồng, trám được bất-cứ cái nào trong cả hàm-răng 32 chiếc... Nhưng phải học bao-nhiêu năm đây thì mới có được "Lòng Từ-Bi" ????
     1 chuyện có thật, 2 anh-em-ruột, chênh 3 tuổi nhưng ngày-sinh rất gần nhau, cha-mẹ thường làm Birthday chung 1 lần, tối đến hai trẻ (7 và 10 tuổi) cùng nhau đếm tiền các Cô-Cậu-Chú-Bác cho. Con-bé Ni đưa hết 200 đô cho Mẹ nhờ chuyển về VN giúp trẻ mồ-côi (mà nó mới xem phóng-sự trên Tivi gần-đây, hãy còn xúc-động, thấy thương lắm). Người Mẹ hỏi thằng con-trai, "Thế còn con thì sao ?" Thằng Boy ngần-ngừ, "Sáng-mai con trả-lời Mẹ, nhưng nếu cho thì con chỉ cho 10 đô thôi nha", sau 1 đêm suy-nghĩ , sáng ra nó nói rất thành-thật, "Mẹ ơi ! Nếu cho 10 đô thì sẽ không đủ để mua mấy thứ con đang thích lắm, con không biết tụi nó là ai, mà tụi nó cũng đâu biết con, tại-sao con phải cho tụi nó hả Mẹ ?" 
- OK, thế thì thôi, không-sao con à !
      Chao ôi, 2 anh-em-ruột, cùng Cha, cùng Mẹ, cùng "Cái Zin"; được nuôi-nấng, dậy-dỗ, thương-yêu, đùm-bọc, chăm-sóc giống hệt nhau, hàng ngày ở chung 1 nhà, ăn cùng 1 mâm, đi trên 1 xe (Phật-Giáo gọi là Cộng-Nghiệp) nhưng Tâm-hồn, Tâm-tư, Tâm-trạng lại hoàn-toàn khác hẳn nhau (Biệt-Nghiệp). Cái thằng Boy này có dạy cho nó 10 năm, 20 năm, hay 30 năm thế-nào là "Lòng Hảo-Tâm" chắc cũng "khó dzô" quá ! Trái-lại, Con-em thì khỏi cần phải nói, khỏi phải "Giáo-dục Tình-cảm" , thì Lòng Từ-Bi, biết Rung-cảm, biết Chia-sẻ, biết Thương-xót, biết Hy-sinh ... đã có sẵn trong trái-tim nó từ bé rồi ! Nó ko cần, "không thèm" phải đi Chùa hay Nhà-Thờ mà "Show" ra cho "Thần, Thánh" thấy ! Thậm-chí nó cũng chẳng biết, chẳng hiểu Luật Nhân-Quả Báo-ứng là cái gì, với con-bé vừa tròn 7 tuổi đầu ! 
     Hành-động "nhịn-thèm" không mua 1 món đồ-chơi nào, để hết tiền cho các Bé khác kém may-mắn hơn mình  (- "Các Hoa-Hồng-Nhỏ không cha, không mẹ trong cái Nhà-Tình-Thương ở VN đó , Bé Ni thấy tội-nghiệp tụi nó lắm")  hoàn-toàn xuất-phát từ Lòng Hảo-Tâm Thuần-khiết ! 
Bố-Thí Ba-La-Mật chính là đây !
Nam-mô A-di-đà Phật ! 
      Chuyện này cũng có thật nữa, 1 người rất giàu ở Ngã-3-Ông-Tạ , trước 1975 Ông ta có-thể là giàu nhất cái khu "nhiều người giàu" này, tên là Tuyển . Hồi còn bé, cu Tuyển nhà nghèo, sáng ko được Mẹ cho tiền ăn quà như những trẻ khác, trước khi đi học chỉ được khi thì củ khoai hoặc quả chuối. Cu Tuyển ko ăn ở nhà, mà xạo Mẹ, "Con sẽ vừa đi vừa ăn" , nhưng kỳ thực là cu Tuyển cho 1 Ông-già "Homeless" nằm ở lề-hè trên đường đi bộ tới trường Tiểu-học cái củ-khoai trái-chuối đó, nó nhịn đói không ăn sáng cả mấy tháng trời liền, cho tới 1 hôm bà hàng-xóm tình-cờ bắt-gặp về méc Mẹ nó !
      Tội-nghiệp cu Tuyển quá, Lòng Từ-Bi, Hạnh Bố-Thí sáng-ngời mà phải "nói xạo", phải "lén-lút"! Chao ôi, có rất nhiều kẻ chỉ thích lên Tivi, có báo đăng, tên ghi "Sổ-vàng" nhiều người thấy ... mới "làm Từ-Thiện", hoặc "cẩn-thận" hơn, "khôn-ngoan" hơn nữa là tới ngay Nhà-Thờ hay Chùa-Chiền cho "chắc-ăn", cho Phật, Chúa dễ... "chứng-giám" sẽ ban-ơn "bội-hậu", nhơn-tiện cầu-xin đủ các thứ luôn một thể! 
      Cu Tuyển phải nhịn đói mới có cái để "Tài-Thí" cho Cụ-già, nhưng biết bao kẻ ăn dư rồi, sợ "Tiểu-đường, Cao-máu, Cao-mỡ"... mới chợt "động-lòng từ-bi bất-ngờ" chia-xớt chút-đỉnh cho người khác; Tuy-vậy cũng còn tốt hơn so với những kẻ rất giàu-có nhưng suốt-đời tuyệt-đối không-hề chia-sẻ cho ai 1 cái-gì bao-giờ, hoàn-toàn Vô-cảm, Vô-tri, Vô-giác, Vô-tâm, Vô-tình, Vô-tư trước cảnh nghèo-đói hàng ngày, hàng giờ bắt-gặp trước mắt, chung-quanh mình, mà khư-khư bám-víu tài-vật tiền-của cho tận tới ngày xuôi-tay nhắm-mắt phải lìa-bỏ tất-cả ... 
Nam-mô A-di-đà Phật ! 
Thiện-tai ! Thiện-tai !
      Câu-chuyện "Con sẽ vừa đi vừa ăn" trên đây đã hơn 75 năm về trước, cu Tuyển ngày ấy, bây-giờ chúng ta phải gọi bằng "Cụ", Cụ Tuyển, năm nay 83 vẫn bình-yên khỏe-mạnh 
Không như Bé Ni (Ba-Mẹ theo Đạo Phật), Cụ Tuyển sinh-trưởng trong gia-đình Thiên-Chúa-Giáo, có-lẽ Cụ cũng chẳng cần biết "Ba-La-Mật" là "cái quái" gì, nhưng chính nhờ Lòng Hảo-Tâm, Từ-tâm, THIỆN-TÂM  Cụ đã thực-hành ngay từ lúc trẻ-thơ thật chính-xác tuyệt-vời Hạnh Bố-Thí ở mức-độ Ba-La-Mật theo đúng Tinh-Thần Phật-Giáo !
      Chỉ còn vài tiếng đồng-hồ nữa Xuân về trên khắp nẻo Quê-hương VN , chúng ta kính-chúc Cụ năm mới mọi sự BÌNH-AN ! 
Nhưng với Cụ, chắc là không cần chúc đâu, bởi vì :
VINH-DANH THIÊN-CHÚA TRÊN TRỜI ,
BÌNH-AN DƯỚi THẾ CHO NGƯỜI THIỆN-TÂM
Tết lại về, năm mới, người Việt trong và ngoài nước lại chúc nhau "Phát tài, Phát túi, Phát lộc ..."  y-như những năm cũ, rất "khách-sáo" và chẳng có gì là "mới" cả ! Tại-sao chúng ta không thành-thật cầu-chúc cho nhau những điều thiết-thực hơn, "Phát-triển Thiện-Tâm", "Phát Tâm Từ-Bi" thực-hành Hạnh Bố-Thí với Đồng-bào Đồng-hương Đồng-loại ?  

CHÚC TẾT
Trân-Tế-Xương

Lẳng lặng mà nghe nó chúc nhau:
Chúc nhau trăm tuổi bạc đầu râu.
Phen này ông quyết đi buôn cối,
Thiên hạ bao nhiêu đứa giã trầu.

Lẳng lặng mà nghe nó chúc giàu:
Trăm, nghìn, vạn mớ để vào đâu ?
Phen này, ắt hẳn gà ăn bạc,
Đồng rụng, đồng rơi, lọ phải cầu.

Lẳng lặng mà nghe nó chúc sang:
Đứa thì mua tước, đứa mua quan.
Phen này ông quyết đi buôn lọng,
Vừa bán vừa la cũng đắt hàng.

Lẳng lặng mà nghe nó chúc con:
Sinh năm đẻ bảy được vuông tròn.
Phố phường chật hẹp, người đông đúc,
Bồng bế nhau lên nó ở non.

Bắt chước ai ta chúc mấy lời:
Chúc cho khắp hết ở trong đời.
Vua, quan, sĩ, thứ, người muôn nước,
Sao được cho ra cái giống người.

Sưu tầm trên Internet

No comments:

Post a Comment