Từ Biển có em trong ta, từ Em có ta trong Sài Gòn, Biển Em Sài Gòn
cùng ta một thời phiêu bồng, một thuở cuồng si. 19 /24 em cùng ta đi
trong nắng tình yêu.
Nhiệm sở vận chuyển, tiểu lễ dàn chào: hải quy trình diễn. Hai máy
tiến 1, tiến 2. Chiến hạm rời cầu B, thả vệt nước dài như tóc em yêu. 15
ngày xa em xa Sài Gòn
“…Vệt nắng phù kiều uốn mình ô thước Ta suốt đời ” thủy thủ thả con tàu “trên mái tóc em dài lênh đênh…“(*)
Anh mỉm cười nghĩ đến em với 10 đóa hồng trong tay (trên đường đến
chiến hạm anh tạt qua kios hoa đường Nguyễn Huệ nhờ mang đến em).
“Ca” cách mạng, giao tiếp trời và biển anh say sưa với rực lửa hồng ló dạng, em đó, em đang bình yên với SG.
=> Vũng Tàu, Phan Thiết, Cam Ranh, Nha Trang.
15 ngày xa cách, ta trở về bên em rong chơi: Thanh Thế xíu mại, Sing
Sing biệt thự khuất bóng mát: điểm tâm: bánh bèo tôm khô cháy, đậu xanh
vàng bắt mắt, Nguyễn Huệ, Lê Lợi, Thương xá Eden, Tax: bánh mì kẹp nướng
thơm nồng bơ Bretel rắc đường, hột gà lộn 21 ngày…Vỉa hè Pasteur: phá
lấu, bò bía, nước mía Viễn Đông: uống môi em ngọt. Chez Albert: soup củ
hành, steak, khoai tây chiên, bù cho những ngày hải hành thực đơn: “nệm
mousse nhồi bông gòn” (tàu hủ dồn thịt).
Quân phục tím sánh vai áo dài tung bay:
“..Có phải em mang trên áo bay hai phần gió thổi một phần mây
Hay là em gói mây trong áo rồi thở cho tà áo trắng bay…”
Một phóng viên ngoại quốc, xin phép thu hình, em gât đầu cười kiêu hãnh.
Nhà hàng Mỹ Cảnh, sau ngụm nước chanh em thoáng hốt hoảng anh ngỡ em
say sóng vì ghe thuyền ngược xuôi tạo chòng chành, anh giải thích trấn
an. Mãi sau em cho anh biết: ngỡ ly nước chanh có pha gì khác lạ làm em
xôn xao.
Phòng trà Ritz: người vũ công ẩn hiện do Jo Marcel một phù thủy âm thanh và ánh sáng tạo dựng, một Lệ Thu tiếng hát ru lòng,…
Chuyến bus mang những tươi mát của Sài-Gòn đến TTHL/QT dự lễ mãn
khóa, không thân nhân anh cũng theo bạn bè mừng ké. em trắng ngần rạng
rỡ trong áo tím thẫm. tóc dài bay nhẹ trong gió.
“…Phút đầu gặp em tinh tú quay cuồng. Lòng đang giá băng bỗng nghe ngập tràn muôn tia nắng…”
Ta muốn sỗ sàng nói cùng em:
“Em đừng ngần ngại, tôi chỉ bảo rằng tôi yêu em”
Chùn bước, không muốn đánh mất ngây thơ trong mắt em, xoay qua thằng
bạn: giới thiệu chị mầy cho tao, một cái nheo mắt đồng tình.
Biển mang ta đi, Biển bỏ ta thật rồi, Terengganu: mộng hải hồ khoác áo quay lưng. Cám ơn Biển, Cám ơn Trời,
Cám ơn em: 47 năm em vẫn cùng ta sóng bước: hờn dỗi, yêu thương, Biển động, biển yên.
Ta vẫy tay chào. Sài Gòn ở lại: với Chế độ Địa đạo: ếch ngồi đáy
giếng, không ánh sáng văn minh, với văn chương “đường mòn”: cái nồi ngồi
trên cái cốc, đồng hồ không người lái, giao thông ùn tắt…
Sài Gòn ơi, cho ta lời tạ lỗi “Nắng ở đây cũng là nắng ấm, nhưng ấm sao bằng nắng ấm Quê Hương…”
(*) Xin phép vong linh Thầy Nguyên Sa được thay đổi vài chữ
Blog Saigon Xưa
No comments:
Post a Comment