Trước, sau cũng chỉ một vòng quay
mà như hun hút tháng với ngày
Qúa khứ, tương lai hòa hiện tại
Tới, lui, đọng lại chỉ phút giây!
Thấm thóat hoàng hôn che tóc rũ
Vẽ thêm đâu đó mấy đường mây
Sau lưng: ảm đạm màu rêu phủ
Trước mặt: trời sương khói giăng đầy.
Cứ thế! Đời trôi theo nhịp sống
Hành trang còn nặng mấy cung sầu
Vẫn là trăn trở khi hoài vọng
Sơn khê vạn dặm biết tìm đâu?
Bao năm chìm, nổi theo vận nước
Mới đó đã qua nửa đời người
Buồn như đá tảng treo chân bước
Hỏi: bao giờ thấy ánh hồng tươi?!
Mưa dầm kéo mây mù viễn xứ
Dài tay che nắng quái trong đời
Quay nhìn về phía muôn năm cũ
Thấy chập chùng bụi ảo trùng khơi!
Lòng hoài vọng thương quê vận bỉ
Hẹn đoàn viên khi nắng thay màu
Sàigòn vẫn chìm trong khổ lụy
Tâm tình này biết gửi về đâu?!
HUY VĂN
Ngoài ấy tuổi xuân lạnh
Rét căm lòng cỏ hoa
Em nhìn mây không cánh
Bay về phương trời xa
Nghẹn ngào em thầm hỏi
Người đi có nhớ nhà
Nghẹn ngào em thầm hỏi
Người đi có nhớ nhà ...
Ra đi mùa Xuân ấy
Mây hồng bay cuối thôn
Hoa vàng cài trên tóc
Em ngây thơ mắt buồn
Trời sáng trong lòng anh
Vực thẳm trong lòng em
Hai đứa hai tâm sự
Xa nhau như đêm ngày ...
No comments:
Post a Comment